Dù ở nhà hàng quán xá hay ngay trong nhà dân, vỉa hè…, món bánh đập dân dã đã góp phần vinh danh vùng đất Hội An “trăm vật trăm ngon”.
Sao không phải là cái tên kiêu sa khác mà là “bánh đập”, nhiều người đã đặt câu hỏi khi lần đầu nghe đến thức quà quê này. Đơn giản thôi vì bánh trước khi ăn phải đập tay vào nó mới đúng điệu.
Chuyện kể rằng lúc mới xuất hiện nghề làm bánh tráng, cư dân nơi đây thấy bánh mới tráng nóng hổi, trắng ngần ngon lành nên ăn thử. Thấy ngon liền thêm hai miếng bánh tráng mỏng mới nướng giòn tan kẹp một lớp bánh ướt rồi dùng nắm tay đập cho lớp bánh tráng nướng vụn ra, dính quyện vào lớp bánh ướt, vậy mà món ăn lại càng thêm thi vị.
Cứ thế, mỗi khi tráng bánh các bà các chị lại “đập bánh” để làm đẹp lòng chồng, con, cháu. Phù hợp với phương châm “ngon, khỏe, rẻ”, bánh đập nhanh chóng chiếm vị trí quan trọng trong lòng người dân, trở thành món điểm tâm buổi sáng, có người còn mang ra ruộng để ăn uống nửa buổi lấy sức làm việc tiếp…
Dần dần bánh đập không chỉ có ở những quán ven đường làng, ngõ xóm mà trở thành món đặc sản ẩm thực nổi tiếng.
Món ăn nhìn tuy đơn giản nhưng từng công đoạn làm bánh rất kỹ lưỡng. Để bánh có vị ngọt bùi, mặt bánh trắng tinh, láng mướt phải chọn loại gạo tẻ thơm, độ dẻo vừa phải. Gạo mang đi vo kỹ, ngâm nước vài tiếng cho mềm.
Thường thợ tráng bánh tráng phải dậy từ rất sớm. Bánh tráng cách thủy, dùng gáo láng bột thật mỏng rồi đậy vung lại, không để bánh quá chín. Lúc bánh chín một tay dùng thanh tre mỏng khéo léo luồn xuống phía dưới mép bánh để lấy bánh ra khỏi khuôn, tay còn lại đổ tiếp mẻ bột mới.
Cứ như thế, những chiếc bánh mềm, trong suốt, mỏng như mảnh lụa ra đời.
Cả một khối bánh lớn gồm vài trăm lá bánh được bỏ trong một cái thau, người bán phải dùng đầu ngón tay lăn nhẹ ở đường biên của khối bánh để lấy ra từng lá bánh dán lên chiếc bánh tráng nướng giòn nóng hổi.
Rất nhẹ nhàng, dùng tay đập lên bánh tráng nướng, lúc này bánh dậy mùi thơm của mè.
Điểm nhấn của món này chính là mắm cái. Mắm cái được làm từ loại cá cơm than đánh bắt ở cửa biển Cù Lao Chàm. Mắm pha như thế nào để có độ hơi sánh sánh, có màu nâu nâu của mắm cái, đo đỏ của sa tế và quan trọng nhất mùi vị phải toát hết “chất Quảng”, loãng một chút, mặn mà một chút, ngọt và cay nồng nàn.
Thế là thực khách tour Đà Nẵng 4 ngày 3 đêm chỉ cần xé bánh ra thành những miếng nhỏ khoảng hai ngón tay, chấm mắm đưa vào miệng nhai.
Chao ôi, cái vị beo béo của gạo mùa lúa mới, giòn giòn bánh tráng nướng, cái dẻo của bánh ướt thêm vào đó vị mằn mặn, ngọt ngọt, cay cay của nước mắm, thi thoảng lại bắt gặp một vài miếng hành phi thơm sực mũi.
Hầu như vị khách nào khi ăn bánh đập cũng đều xuýt xoa vì cay nhưng tay vẫn tiếp tục cầm bánh cho vào miệng.
Quả không có gì phải ngạc nhiên khi tại Hội An món bánh đập mộc mạc, rất bình dân lại hiện hữu qua mỗi sớm mai, mỗi chiều tà và trở thành món quà vặt hấp dẫn nhiều khách thập phương.
Lang thang trong các khu phố, bên cạnh các dãy hàng quán với những đặc sản cao lầu, bánh bao – bánh vạc, hoành thánh, chè bắp, mì Quảng… bạn sẽ tìm thấy góc hàng bán bánh đập.
Hoặc chỉ cần sải bước qua cầu Cẩm Nam, bên kia dòng sông Hoài thơ mộng dễ dàng nhận ra hàng chục quán chuyên bán bánh tráng đập, quán nào cũng đông khách tour Da Nang Hoi An Hue 5 ngay 4 dem.
Không mời chào quá vồn vã nhưng quán lúc nào cũng đông khách. Người đến rồi đi vẫn nhận ra một lời hò hẹn từ chiếc bánh đập dẫu rất giản dị nhưng lại gói ghém cả tấm chân tình của người phố Hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét